1. 古诗词大全
  2. 先秦诗人

列御寇的诗词全集

共收录了7首诗词作品

列御寇简介

列御寇,名寇,又名御寇(又称“圄寇”“国寇”),相传是战国前期的道家人,郑国人,与郑缪公同时。其学本于黄帝老子,主张清静无为。后汉班固《艺文志》“道家”部分有《列子》八卷,早已散失。
展开查看所有  

列御寇诗集大全

  • 作者:列御寇 朝代:宋代

      杨子之邻人亡羊,既率其党,又请杨子之竖追之。杨子曰:“嘻!亡一羊何 追者之众?”邻人曰:“多歧路。”既反,问:“获羊乎?”曰:“亡之矣。” 曰:“奚亡之?”曰:“歧路之中又有歧焉。吾不知所之,所以反也。”杨子戚 然变容,不言者移时,不笑者竟日。门人怪之,请曰:“羊贱畜,又非夫子之有, 而损言笑者何哉?”杨子不答。(追者之众 一作:追之者众)

      心都子曰:“大道以多歧亡羊,学者以多方丧生。学 非本不同,非本不一,而末异若是。唯归同反一,为亡得丧。子长先生之门,习 先生之道,而不达先生之况也,哀哉!”

      yáng zǐ zhī lín rén wáng yáng ,jì lǜ qí dǎng ,yòu qǐng yáng zǐ zhī shù zhuī zhī 。yáng zǐ yuē :“xī !wáng yī yáng hé zhuī zhě zhī zhòng ?”lín rén yuē :“duō qí lù 。”jì fǎn ,wèn :“huò yáng hū ?”yuē :“wáng zhī yǐ 。” yuē :“xī wáng zhī ?”yuē :“qí lù zhī zhōng yòu yǒu qí yān 。wú bú zhī suǒ zhī ,suǒ yǐ fǎn yě 。”yáng zǐ qī rán biàn róng ,bú yán zhě yí shí ,bú xiào zhě jìng rì 。mén rén guài zhī ,qǐng yuē :“yáng jiàn chù ,yòu fēi fū zǐ zhī yǒu , ér sǔn yán xiào zhě hé zāi ?”yáng zǐ bú dá 。(zhuī zhě zhī zhòng yī zuò :zhuī zhī zhě zhòng )

      xīn dōu zǐ yuē :“dà dào yǐ duō qí wáng yáng ,xué zhě yǐ duō fāng sàng shēng 。xué fēi běn bú tóng ,fēi běn bú yī ,ér mò yì ruò shì 。wéi guī tóng fǎn yī ,wéi wáng dé sàng 。zǐ zhǎng xiān shēng zhī mén ,xí xiān shēng zhī dào ,ér bú dá xiān shēng zhī kuàng yě ,āi zāi !”

    小学文言文,
  • 作者:列御寇 朝代:先秦

    孔子东游,见两小儿辩日,问其故。(辩日 一作:辩斗)
    一儿曰:“我以日始出时去人近,而日中时远也。”
    一儿以日初出远,而日中时近也。
    一儿曰:“日初出大如车盖,及日中则如盘盂,此不为远者小而近者大乎?”
    一儿曰:“日初出沧沧凉凉,及其日中如探汤,此不为近者热而远者凉乎?”
    孔子不能决也。
    两小儿笑曰:“孰为汝多知乎?”

    kǒng zǐ dōng yóu ,jiàn liǎng xiǎo ér biàn rì ,wèn qí gù 。(biàn rì yī zuò :biàn dòu )
    yī ér yuē :“wǒ yǐ rì shǐ chū shí qù rén jìn ,ér rì zhōng shí yuǎn yě 。”
    yī ér yǐ rì chū chū yuǎn ,ér rì zhōng shí jìn yě 。
    yī ér yuē :“rì chū chū dà rú chē gài ,jí rì zhōng zé rú pán yú ,cǐ bú wéi yuǎn zhě xiǎo ér jìn zhě dà hū ?”
    yī ér yuē :“rì chū chū cāng cāng liáng liáng ,jí qí rì zhōng rú tàn tāng ,cǐ bú wéi jìn zhě rè ér yuǎn zhě liáng hū ?”
    kǒng zǐ bú néng jué yě 。
    liǎng xiǎo ér xiào yuē :“shú wéi rǔ duō zhī hū ?”

    哲理,初中文言文,寓言,
  • 作者:列御寇 朝代:宋代

    太行、王屋二山,方七百里,高万仞。本在冀州之南,河阳之北。

    北山愚公者,年且九十,面山而居。惩山北之塞,出入之迂也。聚室而谋曰:“吾与汝毕力平险,指通豫南,达于汉阴,可乎?”杂然相许。其妻献疑曰:“以君之力,曾不能损魁父之丘,如太行、王屋何?且焉置土石?”杂曰:“投诸渤海之尾,隐土之北。”遂率子孙荷担者三夫,叩石垦壤,箕畚运于渤海之尾。邻人京城氏之孀妻有遗男,始龀,跳往助之。寒暑易节,始一反焉。

    河曲智叟笑而止之曰:“甚矣,汝之不惠。以残年余力,曾不能毁山之一毛,其如土石何?”北山愚公长息曰:“汝心之固,固不可彻,曾不若孀妻弱子。虽我之死,有子存焉;子又生孙,孙又生子;子又有子,子又有孙;子子孙孙无穷匮也,而山不加增,何苦而不平?”河曲智叟亡以应。

    操蛇之神闻之,惧其不已也,告之于帝。帝感其诚,命夸娥氏二子负二山,一厝朔东,一厝雍南。自此,冀之南,汉之阴,无陇断焉。

    tài háng 、wáng wū èr shān ,fāng qī bǎi lǐ ,gāo wàn rèn 。běn zài jì zhōu zhī nán ,hé yáng zhī běi 。

    běi shān yú gōng zhě ,nián qiě jiǔ shí ,miàn shān ér jū 。chéng shān běi zhī sāi ,chū rù zhī yū yě 。jù shì ér móu yuē :“wú yǔ rǔ bì lì píng xiǎn ,zhǐ tōng yù nán ,dá yú hàn yīn ,kě hū ?”zá rán xiàng xǔ 。qí qī xiàn yí yuē :“yǐ jun1 zhī lì ,céng bú néng sǔn kuí fù zhī qiū ,rú tài háng 、wáng wū hé ?qiě yān zhì tǔ shí ?”zá yuē :“tóu zhū bó hǎi zhī wěi ,yǐn tǔ zhī běi 。”suí lǜ zǐ sūn hé dān zhě sān fū ,kòu shí kěn rǎng ,jī běn yùn yú bó hǎi zhī wěi 。lín rén jīng chéng shì zhī shuāng qī yǒu yí nán ,shǐ chèn ,tiào wǎng zhù zhī 。hán shǔ yì jiē ,shǐ yī fǎn yān 。

    hé qǔ zhì sǒu xiào ér zhǐ zhī yuē :“shèn yǐ ,rǔ zhī bú huì 。yǐ cán nián yú lì ,céng bú néng huǐ shān zhī yī máo ,qí rú tǔ shí hé ?”běi shān yú gōng zhǎng xī yuē :“rǔ xīn zhī gù ,gù bú kě chè ,céng bú ruò shuāng qī ruò zǐ 。suī wǒ zhī sǐ ,yǒu zǐ cún yān ;zǐ yòu shēng sūn ,sūn yòu shēng zǐ ;zǐ yòu yǒu zǐ ,zǐ yòu yǒu sūn ;zǐ zǐ sūn sūn wú qióng kuì yě ,ér shān bú jiā zēng ,hé kǔ ér bú píng ?”hé qǔ zhì sǒu wáng yǐ yīng 。

    cāo shé zhī shén wén zhī ,jù qí bú yǐ yě ,gào zhī yú dì 。dì gǎn qí chéng ,mìng kuā é shì èr zǐ fù èr shān ,yī cuò shuò dōng ,yī cuò yōng nán 。zì cǐ ,jì zhī nán ,hàn zhī yīn ,wú lǒng duàn yān 。

    初中文言文,故事,寓言,
  • 作者:列御寇 朝代:先秦

      杨子之邻人亡羊,既率其党,又请杨子之竖追之。杨子曰:“嘻!亡一羊何 追者之众?”邻人曰:“多歧路。”既反,问:“获羊乎?”曰:“亡之矣。” 曰:“奚亡之?”曰:“歧路之中又有歧焉。吾不知所之,所以反也。”杨子戚 然变容,不言者移时,不笑者竟日。门人怪之,请曰:“羊贱畜,又非夫子之有, 而损言笑者何哉?”杨子不答。(追者之众 一作:追之者众)

      心都子曰:“大道以多歧亡羊,学者以多方丧生。学 非本不同,非本不一,而末异若是。唯归同反一,为亡得丧。子长先生之门,习 先生之道,而不达先生之况也,哀哉!”

      yáng zǐ zhī lín rén wáng yáng ,jì lǜ qí dǎng ,yòu qǐng yáng zǐ zhī shù zhuī zhī 。yáng zǐ yuē :“xī !wáng yī yáng hé zhuī zhě zhī zhòng ?”lín rén yuē :“duō qí lù 。”jì fǎn ,wèn :“huò yáng hū ?”yuē :“wáng zhī yǐ 。” yuē :“xī wáng zhī ?”yuē :“qí lù zhī zhōng yòu yǒu qí yān 。wú bú zhī suǒ zhī ,suǒ yǐ fǎn yě 。”yáng zǐ qī rán biàn róng ,bú yán zhě yí shí ,bú xiào zhě jìng rì 。mén rén guài zhī ,qǐng yuē :“yáng jiàn chù ,yòu fēi fū zǐ zhī yǒu , ér sǔn yán xiào zhě hé zāi ?”yáng zǐ bú dá 。(zhuī zhě zhī zhòng yī zuò :zhuī zhī zhě zhòng )

      xīn dōu zǐ yuē :“dà dào yǐ duō qí wáng yáng ,xué zhě yǐ duō fāng sàng shēng 。xué fēi běn bú tóng ,fēi běn bú yī ,ér mò yì ruò shì 。wéi guī tóng fǎn yī ,wéi wáng dé sàng 。zǐ zhǎng xiān shēng zhī mén ,xí xiān shēng zhī dào ,ér bú dá xiān shēng zhī kuàng yě ,āi zāi !”

    辞赋,
  • 作者:列御寇 朝代:先秦

    孔子东游,见两小儿辩日,问其故。(辩日 一作:辩斗)
    一儿曰:“我以日始出时去人近,而日中时远也。”
    一儿以日初出远,而日中时近也。
    一儿曰:“日初出大如车盖,及日中则如盘盂,此不为远者小而近者大乎?”
    一儿曰:“日初出沧沧凉凉,及其日中如探汤,此不为近者热而远者凉乎?”
    孔子不能决也。
    两小儿笑曰:“孰为汝多知乎?”

    kǒng zǐ dōng yóu ,jiàn liǎng xiǎo ér biàn rì ,wèn qí gù 。(biàn rì yī zuò :biàn dòu )
    yī ér yuē :“wǒ yǐ rì shǐ chū shí qù rén jìn ,ér rì zhōng shí yuǎn yě 。”
    yī ér yǐ rì chū chū yuǎn ,ér rì zhōng shí jìn yě 。
    yī ér yuē :“rì chū chū dà rú chē gài ,jí rì zhōng zé rú pán yú ,cǐ bú wéi yuǎn zhě xiǎo ér jìn zhě dà hū ?”
    yī ér yuē :“rì chū chū cāng cāng liáng liáng ,jí qí rì zhōng rú tàn tāng ,cǐ bú wéi jìn zhě rè ér yuǎn zhě liáng hū ?”
    kǒng zǐ bú néng jué yě 。
    liǎng xiǎo ér xiào yuē :“shú wéi rǔ duō zhī hū ?”

    辞赋,
  • 作者:列御寇 朝代:先秦

      太行、王屋二山,方七百里,高万仞。本在冀州之南,河阳之北。

      北山愚公者,年且九十,面山而居。惩山北之塞,出入之迂也。聚室而谋曰:“吾与汝毕力平险,指通豫南,达于汉阴,可乎?”杂然相许。其妻献疑曰:“以君之力,曾不能损魁父之丘,如太行、王屋何?且焉置土石?”杂曰:“投诸渤海之尾,隐土之北。”遂率子孙荷担者三夫,叩石垦壤,箕畚运于渤海之尾。邻人京城氏之孀妻有遗男,始龀,跳往助之。寒暑易节,始一反焉。

      河曲智叟笑而止之曰:“甚矣,汝之不惠。以残年余力,曾不能毁山之一毛,其如土石何?”北山愚公长息曰:“汝心之固,固不可彻,曾不若孀妻弱子。虽我之死,有子存焉;子又生孙,孙又生子;子又有子,子又有孙;子子孙孙无穷匮也,而山不加增,何苦而不平?”河曲智叟亡以应。

      操蛇之神闻之,惧其不已也,告之于帝。帝感其诚,命夸娥氏二子负二山,一厝朔东,一厝雍南。自此,冀之南,汉之阴,无陇断焉。

      tài háng 、wáng wū èr shān ,fāng qī bǎi lǐ ,gāo wàn rèn 。běn zài jì zhōu zhī nán ,hé yáng zhī běi 。

      běi shān yú gōng zhě ,nián qiě jiǔ shí ,miàn shān ér jū 。chéng shān běi zhī sāi ,chū rù zhī yū yě 。jù shì ér móu yuē :“wú yǔ rǔ bì lì píng xiǎn ,zhǐ tōng yù nán ,dá yú hàn yīn ,kě hū ?”zá rán xiàng xǔ 。qí qī xiàn yí yuē :“yǐ jun1 zhī lì ,céng bú néng sǔn kuí fù zhī qiū ,rú tài háng 、wáng wū hé ?qiě yān zhì tǔ shí ?”zá yuē :“tóu zhū bó hǎi zhī wěi ,yǐn tǔ zhī běi 。”suí lǜ zǐ sūn hé dān zhě sān fū ,kòu shí kěn rǎng ,jī běn yùn yú bó hǎi zhī wěi 。lín rén jīng chéng shì zhī shuāng qī yǒu yí nán ,shǐ chèn ,tiào wǎng zhù zhī 。hán shǔ yì jiē ,shǐ yī fǎn yān 。

      hé qǔ zhì sǒu xiào ér zhǐ zhī yuē :“shèn yǐ ,rǔ zhī bú huì 。yǐ cán nián yú lì ,céng bú néng huǐ shān zhī yī máo ,qí rú tǔ shí hé ?”běi shān yú gōng zhǎng xī yuē :“rǔ xīn zhī gù ,gù bú kě chè ,céng bú ruò shuāng qī ruò zǐ 。suī wǒ zhī sǐ ,yǒu zǐ cún yān ;zǐ yòu shēng sūn ,sūn yòu shēng zǐ ;zǐ yòu yǒu zǐ ,zǐ yòu yǒu sūn ;zǐ zǐ sūn sūn wú qióng kuì yě ,ér shān bú jiā zēng ,hé kǔ ér bú píng ?”hé qǔ zhì sǒu wáng yǐ yīng 。

      cāo shé zhī shén wén zhī ,jù qí bú yǐ yě ,gào zhī yú dì 。dì gǎn qí chéng ,mìng kuā é shì èr zǐ fù èr shān ,yī cuò shuò dōng ,yī cuò yōng nán 。zì cǐ ,jì zhī nán ,hàn zhī yīn ,wú lǒng duàn yān 。

    辞赋,
  • 作者:列御寇 朝代:先秦

    杨朱之弟曰布,衣素衣而出。天雨,解素衣,衣缁衣而返。其狗不知,迎而吠之。杨布怒,将扑之。杨朱曰:“子无扑矣,子亦犹是也。向者使汝狗白而往黑而来,岂能无怪哉?”

    yáng zhū zhī dì yuē bù ,yī sù yī ér chū 。tiān yǔ ,jiě sù yī ,yī zī yī ér fǎn 。qí gǒu bú zhī ,yíng ér fèi zhī 。yáng bù nù ,jiāng pū zhī 。yáng zhū yuē :“zǐ wú pū yǐ ,zǐ yì yóu shì yě 。xiàng zhě shǐ rǔ gǒu bái ér wǎng hēi ér lái ,qǐ néng wú guài zāi ?”

    辞赋,