1. 古诗词大全

描写写人的诗词

共收录了168首写人诗词
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    天下之患,最不可为者,名为治平无事,而其实有不测之忧。坐观其变,而不为之所,则恐至於不可救;起而强为之,则天下狃於治平之安而不吾信。惟仁人君子豪杰之士,为能出身为天下犯大难,以求成大功;此固非勉强期月之间,而苟以求名之所能也。

    天下治平,无故而发大难之端;吾发之,吾能收之,然后有辞於天下。事至而循循焉欲去之,使他人任其责,则天下之祸,必集於我。

    昔者晁错尽忠为汉,谋弱山东之诸侯,山东诸侯并起,以诛错为名;而天子不以察,以错为之说。天下悲错之以忠而受祸,不知错有以取之也。

    古之立大事者,不惟有超世之才,亦必有坚忍不拔之志。昔禹之治水,凿龙门,决大河而放之海。方其功之未成也,盖亦有溃冒冲突可畏之患;惟能前知其当然,事至不惧,而徐为之图,是以得至於成功。

    夫以七国之强,而骤削之,其为变,岂足怪哉?错不於此时捐其身,为天下当大难之冲,而制吴楚之命,乃为自全之计,欲使天子自将而己居守。且夫发七国之难者,谁乎?己欲求其名,安所逃其患。以自将之至危,与居守至安;己为难首,择其至安,而遣天子以其至危,此忠臣义士所以愤怨而不平者也。

    当此之时,虽无袁盎,错亦未免於祸。何者?己欲居守,而使人主自将。以情而言,天子固已难之矣,而重违其议。是以袁盎之说,得行於其间。使吴楚反,错已身任其危,日夜淬砺,东向而待之,使不至於累其君,则天子将恃之以为无恐,虽有百盎,可得而间哉?

    嗟夫!世之君子,欲求非常之功,则无务为自全之计。使错自将而讨吴楚,未必无功,惟其欲自固其身,而天子不悦。奸臣得以乘其隙,错之所以自全者,乃其所以自祸欤!

    tiān xià zhī huàn ,zuì bú kě wéi zhě ,míng wéi zhì píng wú shì ,ér qí shí yǒu bú cè zhī yōu 。zuò guān qí biàn ,ér bú wéi zhī suǒ ,zé kǒng zhì yú bú kě jiù ;qǐ ér qiáng wéi zhī ,zé tiān xià niǔ yú zhì píng zhī ān ér bú wú xìn 。wéi rén rén jun1 zǐ háo jié zhī shì ,wéi néng chū shēn wéi tiān xià fàn dà nán ,yǐ qiú chéng dà gōng ;cǐ gù fēi miǎn qiáng qī yuè zhī jiān ,ér gǒu yǐ qiú míng zhī suǒ néng yě 。

    tiān xià zhì píng ,wú gù ér fā dà nán zhī duān ;wú fā zhī ,wú néng shōu zhī ,rán hòu yǒu cí yú tiān xià 。shì zhì ér xún xún yān yù qù zhī ,shǐ tā rén rèn qí zé ,zé tiān xià zhī huò ,bì jí yú wǒ 。

    xī zhě cháo cuò jìn zhōng wéi hàn ,móu ruò shān dōng zhī zhū hóu ,shān dōng zhū hóu bìng qǐ ,yǐ zhū cuò wéi míng ;ér tiān zǐ bú yǐ chá ,yǐ cuò wéi zhī shuō 。tiān xià bēi cuò zhī yǐ zhōng ér shòu huò ,bú zhī cuò yǒu yǐ qǔ zhī yě 。

    gǔ zhī lì dà shì zhě ,bú wéi yǒu chāo shì zhī cái ,yì bì yǒu jiān rěn bú bá zhī zhì 。xī yǔ zhī zhì shuǐ ,záo lóng mén ,jué dà hé ér fàng zhī hǎi 。fāng qí gōng zhī wèi chéng yě ,gài yì yǒu kuì mào chōng tū kě wèi zhī huàn ;wéi néng qián zhī qí dāng rán ,shì zhì bú jù ,ér xú wéi zhī tú ,shì yǐ dé zhì yú chéng gōng 。

    fū yǐ qī guó zhī qiáng ,ér zhòu xuē zhī ,qí wéi biàn ,qǐ zú guài zāi ?cuò bú yú cǐ shí juān qí shēn ,wéi tiān xià dāng dà nán zhī chōng ,ér zhì wú chǔ zhī mìng ,nǎi wéi zì quán zhī jì ,yù shǐ tiān zǐ zì jiāng ér jǐ jū shǒu 。qiě fū fā qī guó zhī nán zhě ,shuí hū ?jǐ yù qiú qí míng ,ān suǒ táo qí huàn 。yǐ zì jiāng zhī zhì wēi ,yǔ jū shǒu zhì ān ;jǐ wéi nán shǒu ,zé qí zhì ān ,ér qiǎn tiān zǐ yǐ qí zhì wēi ,cǐ zhōng chén yì shì suǒ yǐ fèn yuàn ér bú píng zhě yě 。

    dāng cǐ zhī shí ,suī wú yuán àng ,cuò yì wèi miǎn yú huò 。hé zhě ?jǐ yù jū shǒu ,ér shǐ rén zhǔ zì jiāng 。yǐ qíng ér yán ,tiān zǐ gù yǐ nán zhī yǐ ,ér zhòng wéi qí yì 。shì yǐ yuán àng zhī shuō ,dé háng yú qí jiān 。shǐ wú chǔ fǎn ,cuò yǐ shēn rèn qí wēi ,rì yè cuì lì ,dōng xiàng ér dài zhī ,shǐ bú zhì yú lèi qí jun1 ,zé tiān zǐ jiāng shì zhī yǐ wéi wú kǒng ,suī yǒu bǎi àng ,kě dé ér jiān zāi ?

    jiē fū !shì zhī jun1 zǐ ,yù qiú fēi cháng zhī gōng ,zé wú wù wéi zì quán zhī jì 。shǐ cuò zì jiāng ér tǎo wú chǔ ,wèi bì wú gōng ,wéi qí yù zì gù qí shēn ,ér tiān zǐ bú yuè 。jiān chén dé yǐ chéng qí xì ,cuò zhī suǒ yǐ zì quán zhě ,nǎi qí suǒ yǐ zì huò yú !

    抒情写人古文观止议论
  • 作者:齐己 朝代:唐代

    拔剑绕残樽,歌终便出门。
    西风满天雪,何处报人恩。
    勇死寻常事,轻雠不足论。
    翻嫌易水上,细碎动离魂。

    bá jiàn rào cán zūn ,gē zhōng biàn chū mén 。
    xī fēng mǎn tiān xuě ,hé chù bào rén ēn 。
    yǒng sǐ xún cháng shì ,qīng chóu bú zú lùn 。
    fān xián yì shuǐ shàng ,xì suì dòng lí hún 。

    送别写人宴饮
  • 作者:晏殊 朝代:宋代

    玉碗冰寒滴露华,粉融香雪透轻纱。晚来妆面胜荷花。
    鬓亸欲迎眉际月,酒红初上脸边霞。一场春梦日西斜。

    yù wǎn bīng hán dī lù huá ,fěn róng xiāng xuě tòu qīng shā 。wǎn lái zhuāng miàn shèng hé huā 。
    bìn duǒ yù yíng méi jì yuè ,jiǔ hóng chū shàng liǎn biān xiá 。yī chǎng chūn mèng rì xī xié 。

    夏天写人宋词三百首黄昏
  • 作者:储光羲 朝代:唐代

    绿江深见底,高浪直翻空。
    惯是湖边住,舟轻不畏风。

    逐流牵荇叶,缘岸摘芦苗。
    为惜鸳鸯鸟,轻轻动画桡。

    日暮长江里,相邀归渡头。
    落花如有意,来去逐船流。

    隔江看树色,沿月听歌声。
    不是长干住,那从此路行。

    lǜ jiāng shēn jiàn dǐ ,gāo làng zhí fān kōng 。
    guàn shì hú biān zhù ,zhōu qīng bú wèi fēng 。

    zhú liú qiān xìng yè ,yuán àn zhāi lú miáo 。
    wéi xī yuān yāng niǎo ,qīng qīng dòng huà ráo 。

    rì mù zhǎng jiāng lǐ ,xiàng yāo guī dù tóu 。
    luò huā rú yǒu yì ,lái qù zhú chuán liú 。

    gé jiāng kàn shù sè ,yán yuè tīng gē shēng 。
    bú shì zhǎng gàn zhù ,nà cóng cǐ lù háng 。

    山水爱情写人生活组诗
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    问讯东桥竹,将军有报书。
    倒衣还命驾,高枕乃吾庐。
    花妥莺捎蝶,溪喧獭趁鱼。
    重来休沐地,真作野人居。

    山雨樽仍在,沙沉榻未移。
    犬迎曾宿客,鸦护落巢儿。
    云薄翠微寺,天清皇子陂。
    向来幽兴极,步屣过东篱。

    落日平台上,春风啜茗时。
    石栏斜点笔,桐叶坐题诗。
    翡翠鸣衣桁,蜻蜓立钓丝。
    自今幽兴熟,来往亦无期。

    颇怪朝参懒,应耽野趣长。
    雨抛金锁甲,苔卧绿沉枪。
    手自移蒲柳,家才足稻粱。
    看君用幽意,白日到羲皇。

    到此应常宿,相留可判年。
    蹉跎暮容色,怅望好林泉。
    何日沾微禄,归山买薄田?
    斯游恐不遂,把酒意茫然。

    wèn xùn dōng qiáo zhú ,jiāng jun1 yǒu bào shū 。
    dǎo yī hái mìng jià ,gāo zhěn nǎi wú lú 。
    huā tuǒ yīng shāo dié ,xī xuān tǎ chèn yú 。
    zhòng lái xiū mù dì ,zhēn zuò yě rén jū 。

    shān yǔ zūn réng zài ,shā chén tà wèi yí 。
    quǎn yíng céng xiǔ kè ,yā hù luò cháo ér 。
    yún báo cuì wēi sì ,tiān qīng huáng zǐ bēi 。
    xiàng lái yōu xìng jí ,bù xǐ guò dōng lí 。

    luò rì píng tái shàng ,chūn fēng chuò míng shí 。
    shí lán xié diǎn bǐ ,tóng yè zuò tí shī 。
    fěi cuì míng yī héng ,qīng tíng lì diào sī 。
    zì jīn yōu xìng shú ,lái wǎng yì wú qī 。

    pō guài cháo cān lǎn ,yīng dān yě qù zhǎng 。
    yǔ pāo jīn suǒ jiǎ ,tái wò lǜ chén qiāng 。
    shǒu zì yí pú liǔ ,jiā cái zú dào liáng 。
    kàn jun1 yòng yōu yì ,bái rì dào xī huáng 。

    dào cǐ yīng cháng xiǔ ,xiàng liú kě pàn nián 。
    cuō tuó mù róng sè ,chàng wàng hǎo lín quán 。
    hé rì zhān wēi lù ,guī shān mǎi báo tián ?
    sī yóu kǒng bú suí ,bǎ jiǔ yì máng rán 。

    写景写人组诗叙事
  • 作者:韩翃 朝代:唐代

    章台柳,章台柳,颜色青青今在否?
    纵使长条似旧垂,也应攀折他人手。(版本一)

    章台柳,章台柳,往日依依今在否?
    纵使长条似旧垂,也应攀折他人手。(版本二)

    章台柳,章台柳,昔日青青今在否?
    纵使长条似旧垂,也应攀折他人手。(版本三)

    zhāng tái liǔ ,zhāng tái liǔ ,yán sè qīng qīng jīn zài fǒu ?
    zòng shǐ zhǎng tiáo sì jiù chuí ,yě yīng pān shé tā rén shǒu 。(bǎn běn yī )

    zhāng tái liǔ ,zhāng tái liǔ ,wǎng rì yī yī jīn zài fǒu ?
    zòng shǐ zhǎng tiáo sì jiù chuí ,yě yīng pān shé tā rén shǒu 。(bǎn běn èr )

    zhāng tái liǔ ,zhāng tái liǔ ,xī rì qīng qīng jīn zài fǒu ?
    zòng shǐ zhǎng tiáo sì jiù chuí ,yě yīng pān shé tā rén shǒu 。(bǎn běn sān )

    柳树写人怀恋
  • 作者:贾岛 朝代:唐代

    曾宰西畿县,三年马不肥。
    债多平剑与,官满载书归。
    边雪藏行径,林风透卧衣。
    灵州听晓角,客馆未开扉。

    céng zǎi xī jī xiàn ,sān nián mǎ bú féi 。
    zhài duō píng jiàn yǔ ,guān mǎn zǎi shū guī 。
    biān xuě cáng háng jìng ,lín fēng tòu wò yī 。
    líng zhōu tīng xiǎo jiǎo ,kè guǎn wèi kāi fēi 。

    送别写人品质
  • 作者:陈克 朝代:宋代

    赤阑桥尽香街直,笼街细柳娇无力。金碧上青空,花晴帘影红。
    黄衫飞白马,日日青楼下。醉眼不逢人,午香吹暗尘。

    chì lán qiáo jìn xiāng jiē zhí ,lóng jiē xì liǔ jiāo wú lì 。jīn bì shàng qīng kōng ,huā qíng lián yǐng hóng 。
    huáng shān fēi bái mǎ ,rì rì qīng lóu xià 。zuì yǎn bú féng rén ,wǔ xiāng chuī àn chén 。

    写景写人讽刺
  • 作者:李白 朝代:唐代

    美女渭桥东,春还事蚕作。
    五马如飞龙,青丝结金络。
    不知谁家子,调笑来相谑。
    妾本秦罗敷,玉颜艳名都。
    绿条映素手,采桑向城隅。
    使君且不顾,况复论秋胡。
    寒螀爱碧草,鸣凤栖青梧。
    托心自有处,但怪傍人愚。
    徒令白日暮,高驾空踟蹰。

    měi nǚ wèi qiáo dōng ,chūn hái shì cán zuò 。
    wǔ mǎ rú fēi lóng ,qīng sī jié jīn luò 。
    bú zhī shuí jiā zǐ ,diào xiào lái xiàng xuè 。
    qiè běn qín luó fū ,yù yán yàn míng dōu 。
    lǜ tiáo yìng sù shǒu ,cǎi sāng xiàng chéng yú 。
    shǐ jun1 qiě bú gù ,kuàng fù lùn qiū hú 。
    hán jiāng ài bì cǎo ,míng fèng qī qīng wú 。
    tuō xīn zì yǒu chù ,dàn guài bàng rén yú 。
    tú lìng bái rì mù ,gāo jià kōng chí chú 。

    写人乐府赞美
  • 作者:李白 朝代:唐代

    汉家秦地月,流影照明妃。
    一上玉关道,天涯去不归。
    汉月还从东海出,明妃西嫁无来日。
    燕支长寒雪作花,蛾眉憔悴没胡沙。
    生乏黄金枉图画,死留青冢使人嗟。

    昭君拂玉鞍,上马啼红颊。
    今日汉宫人,明朝胡地妾。

    hàn jiā qín dì yuè ,liú yǐng zhào míng fēi 。
    yī shàng yù guān dào ,tiān yá qù bú guī 。
    hàn yuè hái cóng dōng hǎi chū ,míng fēi xī jià wú lái rì 。
    yàn zhī zhǎng hán xuě zuò huā ,é méi qiáo cuì méi hú shā 。
    shēng fá huáng jīn wǎng tú huà ,sǐ liú qīng zhǒng shǐ rén jiē 。

    zhāo jun1 fú yù ān ,shàng mǎ tí hóng jiá 。
    jīn rì hàn gōng rén ,míng cháo hú dì qiè 。

    写人乐府
  • 作者:李白 朝代:唐代

    送客谢亭北,逢君纵酒还。屈盘戏白马,大笑上青山。
    回鞭指长安,西日落秦关。帝乡三千里,杳在碧云间。

    sòng kè xiè tíng běi ,féng jun1 zòng jiǔ hái 。qū pán xì bái mǎ ,dà xiào shàng qīng shān 。
    huí biān zhǐ zhǎng ān ,xī rì luò qín guān 。dì xiāng sān qiān lǐ ,yǎo zài bì yún jiān 。

    抒情写人
  • 作者:李白 朝代:唐代

    长相思,在长安。
    络纬秋啼金井阑,微霜凄凄簟色寒。
    孤灯不明思欲绝,卷帷望月空长叹。
    美人如花隔云端。
    上有青冥之高天,下有渌水之波澜。
    天长路远魂飞苦,梦魂不到关山难。
    长相思,摧心肝。

    日色欲尽花含烟,月明欲素愁不眠。
    赵瑟初停凤凰柱,蜀琴欲奏鸳鸯弦。
    此曲有意无人传,愿随春风寄燕然。
    忆君迢迢隔青天。
    昔时横波目,今作流泪泉。
    不信妾肠断,归来看取明镜前。

    美人在时花满堂,美人去后花馀床。
    床中绣被卷不寝,至今三载闻余香。
    香亦竟不灭,人亦竟不来。
    相思黄叶落,白露湿青苔。

    zhǎng xiàng sī ,zài zhǎng ān 。
    luò wěi qiū tí jīn jǐng lán ,wēi shuāng qī qī diàn sè hán 。
    gū dēng bú míng sī yù jué ,juàn wéi wàng yuè kōng zhǎng tàn 。
    měi rén rú huā gé yún duān 。
    shàng yǒu qīng míng zhī gāo tiān ,xià yǒu lù shuǐ zhī bō lán 。
    tiān zhǎng lù yuǎn hún fēi kǔ ,mèng hún bú dào guān shān nán 。
    zhǎng xiàng sī ,cuī xīn gān 。

    rì sè yù jìn huā hán yān ,yuè míng yù sù chóu bú mián 。
    zhào sè chū tíng fèng huáng zhù ,shǔ qín yù zòu yuān yāng xián 。
    cǐ qǔ yǒu yì wú rén chuán ,yuàn suí chūn fēng jì yàn rán 。
    yì jun1 tiáo tiáo gé qīng tiān 。
    xī shí héng bō mù ,jīn zuò liú lèi quán 。
    bú xìn qiè cháng duàn ,guī lái kàn qǔ míng jìng qián 。

    měi rén zài shí huā mǎn táng ,měi rén qù hòu huā yú chuáng 。
    chuáng zhōng xiù bèi juàn bú qǐn ,zhì jīn sān zǎi wén yú xiāng 。
    xiāng yì jìng bú miè ,rén yì jìng bú lái 。
    xiàng sī huáng yè luò ,bái lù shī qīng tái 。

    思念写人
  • 作者:李白 朝代:唐代

    小小生金屋,盈盈在紫微。
    山花插宝髻,石竹绣罗衣。
    每出深宫里,常随步辇归。
    只愁歌舞散,化作彩云飞。

    柳色黄金嫩,梨花白雪香。
    玉楼巢翡翠,金殿锁鸳鸯。
    选妓随雕辇,征歌出洞房。
    宫中谁第一,飞燕在昭阳。

    卢橘为秦树,蒲桃出汉宫。
    烟花宜落日,丝管醉春风。
    笛奏龙吟水,箫鸣凤下空。
    君王多乐事,还与万方同。

    玉树春归日,金宫乐事多。
    后庭朝未入,轻辇夜相过。
    笑出花间语,娇来竹下歌。
    莫教明月去,留著醉嫦娥。

    绣户香风暖,纱窗曙色新。
    宫花争笑日,池草暗生春。
    绿树闻歌鸟,青楼见舞人。
    昭阳桃李月,罗绮自相亲。

    今日明光里,还须结伴游。
    春风开紫殿,天乐下朱楼。
    艳舞全知巧,娇歌半欲羞。
    更怜花月夜,宫女笑藏钩。

    寒雪梅中尽,春风柳上归。
    宫莺娇欲醉,檐燕语还飞。
    迟日明歌席,新花艳舞衣。
    晚来移彩仗,行乐泥光辉。

    水绿南薰殿,花红北阙楼。
    莺歌闻太液,凤吹绕瀛洲。
    素女鸣珠佩,天人弄彩球。
    今朝风日好,宜入未央游。

    xiǎo xiǎo shēng jīn wū ,yíng yíng zài zǐ wēi 。
    shān huā chā bǎo jì ,shí zhú xiù luó yī 。
    měi chū shēn gōng lǐ ,cháng suí bù niǎn guī 。
    zhī chóu gē wǔ sàn ,huà zuò cǎi yún fēi 。

    liǔ sè huáng jīn nèn ,lí huā bái xuě xiāng 。
    yù lóu cháo fěi cuì ,jīn diàn suǒ yuān yāng 。
    xuǎn jì suí diāo niǎn ,zhēng gē chū dòng fáng 。
    gōng zhōng shuí dì yī ,fēi yàn zài zhāo yáng 。

    lú jú wéi qín shù ,pú táo chū hàn gōng 。
    yān huā yí luò rì ,sī guǎn zuì chūn fēng 。
    dí zòu lóng yín shuǐ ,xiāo míng fèng xià kōng 。
    jun1 wáng duō lè shì ,hái yǔ wàn fāng tóng 。

    yù shù chūn guī rì ,jīn gōng lè shì duō 。
    hòu tíng cháo wèi rù ,qīng niǎn yè xiàng guò 。
    xiào chū huā jiān yǔ ,jiāo lái zhú xià gē 。
    mò jiāo míng yuè qù ,liú zhe zuì cháng é 。

    xiù hù xiāng fēng nuǎn ,shā chuāng shǔ sè xīn 。
    gōng huā zhēng xiào rì ,chí cǎo àn shēng chūn 。
    lǜ shù wén gē niǎo ,qīng lóu jiàn wǔ rén 。
    zhāo yáng táo lǐ yuè ,luó qǐ zì xiàng qīn 。

    jīn rì míng guāng lǐ ,hái xū jié bàn yóu 。
    chūn fēng kāi zǐ diàn ,tiān lè xià zhū lóu 。
    yàn wǔ quán zhī qiǎo ,jiāo gē bàn yù xiū 。
    gèng lián huā yuè yè ,gōng nǚ xiào cáng gōu 。

    hán xuě méi zhōng jìn ,chūn fēng liǔ shàng guī 。
    gōng yīng jiāo yù zuì ,yán yàn yǔ hái fēi 。
    chí rì míng gē xí ,xīn huā yàn wǔ yī 。
    wǎn lái yí cǎi zhàng ,háng lè ní guāng huī 。

    shuǐ lǜ nán xūn diàn ,huā hóng běi què lóu 。
    yīng gē wén tài yè ,fèng chuī rào yíng zhōu 。
    sù nǚ míng zhū pèi ,tiān rén nòng cǎi qiú 。
    jīn cháo fēng rì hǎo ,yí rù wèi yāng yóu 。

    写人生活组诗
  • 作者:李益 朝代:唐代

    伏波惟愿裹尸还,定远何须生入关。
    莫遣只轮归海窟,仍留一箭射天山。

    fú bō wéi yuàn guǒ shī hái ,dìng yuǎn hé xū shēng rù guān 。
    mò qiǎn zhī lún guī hǎi kū ,réng liú yī jiàn shè tiān shān 。

    边塞写人壮志
  • 作者:李白 朝代:唐代

    远别离,古有皇英之二女,乃在洞庭之南,潇湘之浦。
    海水直下万里深,谁人不言此离苦?
    日惨惨兮云冥冥,猩猩啼烟兮鬼啸雨。
    我纵言之将何补?
    皇穹窃恐不照余之忠诚,雷凭凭兮欲吼怒。
    尧舜当之亦禅禹。
    君失臣兮龙为鱼,权归臣兮鼠变虎。
    或云:尧幽囚,舜野死。
    九疑联绵皆相似,重瞳孤坟竟何是?
    帝子泣兮绿云间,随风波兮去无还。
    恸哭兮远望,见苍梧之深山。
    苍梧山崩湘水绝,竹上之泪乃可灭。

    yuǎn bié lí ,gǔ yǒu huáng yīng zhī èr nǚ ,nǎi zài dòng tíng zhī nán ,xiāo xiāng zhī pǔ 。
    hǎi shuǐ zhí xià wàn lǐ shēn ,shuí rén bú yán cǐ lí kǔ ?
    rì cǎn cǎn xī yún míng míng ,xīng xīng tí yān xī guǐ xiào yǔ 。
    wǒ zòng yán zhī jiāng hé bǔ ?
    huáng qióng qiè kǒng bú zhào yú zhī zhōng chéng ,léi píng píng xī yù hǒu nù 。
    yáo shùn dāng zhī yì chán yǔ 。
    jun1 shī chén xī lóng wéi yú ,quán guī chén xī shǔ biàn hǔ 。
    huò yún :yáo yōu qiú ,shùn yě sǐ 。
    jiǔ yí lián mián jiē xiàng sì ,zhòng tóng gū fén jìng hé shì ?
    dì zǐ qì xī lǜ yún jiān ,suí fēng bō xī qù wú hái 。
    tòng kū xī yuǎn wàng ,jiàn cāng wú zhī shēn shān 。
    cāng wú shān bēng xiāng shuǐ jué ,zhú shàng zhī lèi nǎi kě miè 。

    离别写人忧国忧民乐府感伤故事
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    林断山明竹隐墙。乱蝉衰草小池塘。翻空白鸟时时见,照水红蕖细细香。
    村舍外,古城旁。杖藜徐步转斜阳。殷勤昨夜三更雨,又得浮生一日凉。

    lín duàn shān míng zhú yǐn qiáng 。luàn chán shuāi cǎo xiǎo chí táng 。fān kōng bái niǎo shí shí jiàn ,zhào shuǐ hóng qú xì xì xiāng 。
    cūn shě wài ,gǔ chéng páng 。zhàng lí xú bù zhuǎn xié yáng 。yīn qín zuó yè sān gèng yǔ ,yòu dé fú shēng yī rì liáng 。

    写景写人抒怀生活隐居
  • 作者:李白 朝代:唐代

    子房未虎啸,破产不为家。
    沧海得壮士,椎秦博浪沙。
    报韩虽不成,天地皆振动。
    潜匿游下邳,岂曰非智勇?
    我来圯桥上,怀古钦英风。
    唯见碧流水,曾无黄石公。
    叹息此人去,萧条徐泗空。

    zǐ fáng wèi hǔ xiào ,pò chǎn bú wéi jiā 。
    cāng hǎi dé zhuàng shì ,zhuī qín bó làng shā 。
    bào hán suī bú chéng ,tiān dì jiē zhèn dòng 。
    qián nì yóu xià pī ,qǐ yuē fēi zhì yǒng ?
    wǒ lái yí qiáo shàng ,huái gǔ qīn yīng fēng 。
    wéi jiàn bì liú shuǐ ,céng wú huáng shí gōng 。
    tàn xī cǐ rén qù ,xiāo tiáo xú sì kōng 。

    写人咏史怀古
  • 作者:李白 朝代:唐代

    长啸梁甫吟,何时见阳春?
    君不见,朝歌屠叟辞棘津,八十西来钓渭滨。
    宁羞白发照清水,逢时壮气思经纶。
    广张三千六百钓,风期暗与文王亲。
    大贤虎变愚不测,当年颇似寻常人。
    君不见,高阳酒徒起草中,长揖山东隆准公。
    入门不拜逞雄辩,两女辍洗来趋风。
    东下齐城七十二,指挥楚汉如旋蓬。
    狂客落魄尚如此,何况壮士当群雄!
    我欲攀龙见明主,雷公砰訇震天鼓。
    帝旁投壶多玉女,三时大笑开电光,倏烁晦冥起风雨。
    阊阖九门不可通,以额扣关阍者怒。
    白日不照我精诚,杞国无事忧天倾。
    猰貐磨牙竞人肉,驺虞不折生草茎。
    手接飞猱搏雕虎,侧足焦原未言苦。
    智者可卷愚者豪,世人见我轻鸿毛。
    力排南山三壮士,齐相杀之费二桃。
    吴楚弄兵无剧孟,亚夫咍尔为徒劳。
    梁甫吟,声正悲。
    张公两龙剑,神物合有时。
    风云感会起屠钓,大人臲屼当安之。

    zhǎng xiào liáng fǔ yín ,hé shí jiàn yáng chūn ?
    jun1 bú jiàn ,cháo gē tú sǒu cí jí jīn ,bā shí xī lái diào wèi bīn 。
    níng xiū bái fā zhào qīng shuǐ ,féng shí zhuàng qì sī jīng lún 。
    guǎng zhāng sān qiān liù bǎi diào ,fēng qī àn yǔ wén wáng qīn 。
    dà xián hǔ biàn yú bú cè ,dāng nián pō sì xún cháng rén 。
    jun1 bú jiàn ,gāo yáng jiǔ tú qǐ cǎo zhōng ,zhǎng yī shān dōng lóng zhǔn gōng 。
    rù mén bú bài chěng xióng biàn ,liǎng nǚ chuò xǐ lái qū fēng 。
    dōng xià qí chéng qī shí èr ,zhǐ huī chǔ hàn rú xuán péng 。
    kuáng kè luò pò shàng rú cǐ ,hé kuàng zhuàng shì dāng qún xióng !
    wǒ yù pān lóng jiàn míng zhǔ ,léi gōng pēng hōng zhèn tiān gǔ 。
    dì páng tóu hú duō yù nǚ ,sān shí dà xiào kāi diàn guāng ,shū shuò huì míng qǐ fēng yǔ 。
    chāng hé jiǔ mén bú kě tōng ,yǐ é kòu guān hūn zhě nù 。
    bái rì bú zhào wǒ jīng chéng ,qǐ guó wú shì yōu tiān qīng 。
    yà yǔ mó yá jìng rén ròu ,zōu yú bú shé shēng cǎo jīng 。
    shǒu jiē fēi náo bó diāo hǔ ,cè zú jiāo yuán wèi yán kǔ 。
    zhì zhě kě juàn yú zhě háo ,shì rén jiàn wǒ qīng hóng máo 。
    lì pái nán shān sān zhuàng shì ,qí xiàng shā zhī fèi èr táo 。
    wú chǔ nòng bīng wú jù mèng ,yà fū tāi ěr wéi tú láo 。
    liáng fǔ yín ,shēng zhèng bēi 。
    zhāng gōng liǎng lóng jiàn ,shén wù hé yǒu shí 。
    fēng yún gǎn huì qǐ tú diào ,dà rén niè wù dāng ān zhī 。

    抒情写人咏史怀古典故
  • 作者:班婕妤 朝代:先秦

    新裂齐纨素,鲜洁如霜雪。
    裁为合欢扇,团团似明月。
    出入君怀袖,动摇微风发。
    常恐秋节至,凉飚夺炎热。
    弃捐箧笥中,恩情中道绝。

    xīn liè qí wán sù ,xiān jié rú shuāng xuě 。
    cái wéi hé huān shàn ,tuán tuán sì míng yuè 。
    chū rù jun1 huái xiù ,dòng yáo wēi fēng fā 。
    cháng kǒng qiū jiē zhì ,liáng biāo duó yán rè 。
    qì juān qiè sì zhōng ,ēn qíng zhōng dào jué 。

    咏物写人宫怨
  • 作者:王维 朝代:唐代

    少年十五二十时,步行夺得胡马骑。
    射杀中山白额虎,肯数邺下黄须儿!
    一身转战三千里,一剑曾当百万师。
    汉兵奋迅如霹雳,虏骑崩腾畏蒺藜。
    卫青不败由天幸,李广无功缘数奇。
    自从弃置便衰朽,世事蹉跎成白首。
    昔时飞箭无全目,今日垂杨生左肘。
    路旁时卖故侯瓜,门前学种先生柳。
    苍茫古木连穷巷,寥落寒山对虚牖。
    誓令疏勒出飞泉,不似颍川空使酒。
    贺兰山下阵如云,羽檄交驰日夕闻。
    节使三河募年少,诏书五道出将军。
    试拂铁衣如雪色,聊持宝剑动星文。
    愿得燕弓射大将,耻令越甲鸣吾军。
    莫嫌旧日云中守,犹堪一战取功勋。

    shǎo nián shí wǔ èr shí shí ,bù háng duó dé hú mǎ qí 。
    shè shā zhōng shān bái é hǔ ,kěn shù yè xià huáng xū ér !
    yī shēn zhuǎn zhàn sān qiān lǐ ,yī jiàn céng dāng bǎi wàn shī 。
    hàn bīng fèn xùn rú pī lì ,lǔ qí bēng téng wèi jí lí 。
    wèi qīng bú bài yóu tiān xìng ,lǐ guǎng wú gōng yuán shù qí 。
    zì cóng qì zhì biàn shuāi xiǔ ,shì shì cuō tuó chéng bái shǒu 。
    xī shí fēi jiàn wú quán mù ,jīn rì chuí yáng shēng zuǒ zhǒu 。
    lù páng shí mài gù hóu guā ,mén qián xué zhǒng xiān shēng liǔ 。
    cāng máng gǔ mù lián qióng xiàng ,liáo luò hán shān duì xū yǒu 。
    shì lìng shū lè chū fēi quán ,bú sì yǐng chuān kōng shǐ jiǔ 。
    hè lán shān xià zhèn rú yún ,yǔ xí jiāo chí rì xī wén 。
    jiē shǐ sān hé mù nián shǎo ,zhào shū wǔ dào chū jiāng jun1 。
    shì fú tiě yī rú xuě sè ,liáo chí bǎo jiàn dòng xīng wén 。
    yuàn dé yàn gōng shè dà jiāng ,chǐ lìng yuè jiǎ míng wú jun1 。
    mò xián jiù rì yún zhōng shǒu ,yóu kān yī zhàn qǔ gōng xūn 。

    写人唐诗三百首乐府赞颂